Translate

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

CẢM TÁC TỪ QUÊ HƯƠNG BÁC TÔN và MỘT BẠN THƠ

 ( TÍCH cù lao ÔNG HỔ ở Mỹ Hòa Hưng-An Giang )
                      **************
              Chuyện xưa ông lão nhân từ
      Cứu con hổ nhỏ ngất ngư trong bèo
             Gia cảnh tuy có gieo neo
      Nhưng từ tâm lại không nghèo chút mô
             Vỗ về ,chăm sóc yêu sao
      Lớn dần ,quấn quít hổ nào muốn xa
       .....Một  ngày như bỗng nhớ ra
    " Tiếng gọi  hoang dã " hổ ta lệ dài
            Rưng rưng nước mắt cả hai
       Ông bà tiễn biệt-dễ phai đoạn trường !
      ....  Từ đấy rừng núi bạt ngàn
      Chập chùng hùng vĩ hang sang lâu đài
            Mồi ngon ,nước mát dám ai
      Không nhường thì hổ nhắc bài " hù..ù..ù m  đ â â y "
           Nhờ thế nên sống đủ đầy
      Giang sơn rộng lớn cứ vầy...ai ganh !
     ..... Tưởng đâu Hổ mãi tung hoành
      Sơn lâm làm chúa-hùng anh ngang tàng
           Mà quên dưỡng phụ cơ hàn
      Chắc chiu ấm lạnh khẽ khàng chứa chan
           Ai hay những lúc thư nhàn
      Suối reo gió hát ...bẽ bàng nghĩ suy
           Cứu tử-bảo bọc xưa khi
      Công ơn trời biển ...không thì có đâu....
           Lòng vàng nhâu hậu tình sâu
      Làm sao báo đáp ân đầu bao muôn !
           Càng suy càng tủi lệ tuôn
      Lương tâm dằn vặt....buồn buồn làm sao !?...
           Chợt vui ! Thôi thế tùy vào
      Hoàn cảnh mà đáp !" Tiếng chào hơn mâm "
           Lâu lâu ta cứ âm thầm
      Sơn hào vài miếng...tình thâm đưa về.....
      .... Từ ấy ngõ vắng đường quê    
      Trước nhà thanh bạch phu thê vui mừng
           Phải đâu vì chút ngon rừng
       Mà vì cái nghĩa nó bừng trong tâm...
      ....Ngày qua tháng lại trôi nhanh
       Một hôm hổ thấy...rành rành quà kia !
           Qua đêm sao vẫn y kìa
       Mon men hổ đến bên rìa dậu giăng
           Nhà tranh lố nhố lăng xăng
       Kẻ lo đóng ván,người căng vải màn...
           Hóa ra là sự phủ phàng
       Ân nhân bạo bệnh...vội vàng lên tiên
          Đau đớn thay ! hổ quỵ liền
       Nghẹn ngào mấy vái ! Cao thiêng chút này....
          Buồn thương nhớ tiếc mỗi ngày
      Rừng sâu nằm dí đau thay biếng mồi
         Gầy dần ,thân thể ủ ê
      Đêm đêm lững thững vẫn về nơi xưa
         Thăm nhà cũ,nhìn mộ vừa..
      Thở dài than vắng cũng chưa vơi lòng
         Nằm ôm hai mộ mới mong
      Hơi  ngàn sương lạnh người trong đỡ phần...
     ....... Thê lương mưa gió một hôm
      Người ra thăm mộ.hoảng hồn chỉ kìa...
             Cái gì đồ sộ đằng kia
      Lù lù một đống bên bia ông bà
             Đến gần là xác hổ ta
      Trọn tình trọn nghĩa...nên ra thế này  !
         
            Dân làng từ đó truyền nhau
      Câu chuyện cảm động ...lại hay cho người !
            Đồng lòng dân bỏ chữ CON
      Tôn  ÔNG ,lập miếu ,đặt hòn cù lao...
            Tên  ÔNG HỔ ,ý nghĩa sao
       Mộc mạc,chất phác ,đề cao một điều :
           " Ai mà chẳng trước chẳng sau
        Làm người như thế ...hổ thay...làm người ! "
         
            Khen cho hổ sống vẹn bề
       Cù lao nơi ấy đặt đề mãi tên ! .
           *****************
     
       
       
       

       
       ....