Bài tự thuật của Phan văn Bình ,sau khi khởi tạo Blog , mời các bạn vào đọc cho vui .
Chiều nay qua nhà lão CAO THÔNG
Học tạo blog để tự ông
Lâu lâu xả rết (stress) cùng bè bạn
Lâu lâu xả rết (stress) cùng bè bạn
Ngồi chỗ cũng tiện ..bớt chạy rông
Lực bất tòng tâm ..nên quýnh quáng
Lực bất tòng tâm ..nên quýnh quáng
Nghe,thấy biển rừng...hiểu tựa sông
Thiện chí giảng bài Thầy tụng mải
Thiện chí giảng bài Thầy tụng mải
Tối ni lên thử...thấy cũng không...!
Bài họa của Cao Thông .
Lão đến chơi nhà của bác Thông ,
Học trò sao dám tự xưng ông.
Sư đệ , thầy trò , sao gọi bạn .
Ngồi lâu chẳng tốt , phải đi rông .
Bốn mắt làm sao mà khỏi quáng ,
Biển được làm nên bởi lắm sông .
Cứ gắng làm đi ,làm lại mãi .
Thành tài rồi ...thấy... dễ như không...
Học trò sao dám tự xưng ông.
Sư đệ , thầy trò , sao gọi bạn .
Ngồi lâu chẳng tốt , phải đi rông .
Bốn mắt làm sao mà khỏi quáng ,
Biển được làm nên bởi lắm sông .
Cứ gắng làm đi ,làm lại mãi .
Thành tài rồi ...thấy... dễ như không...
Chừ về thấy dấu người vào --
Ghé thăm chi lạ.. toàn ông.
Y chang ...lời nhắn đường đường .
Sư buồn sao phụ thầy ta. *
Mần răng đây ! Hỡi CAO THÔNG?
Thôi thời các vị thong dong.
Nhưng tạo thì xong viết chửa xong ,
Thầy ghé thăm đây ,giữa buổi chiều .