A ha ! Lại gặp bác ĐĂNG,
Từ ngày ta ngộ ra răng đến chừ ?
Nhớ hôm mình đến Thảo lư, Trà ngon mình chẳng lại lừ mắtnhanh
Nho chùm lủng lẳng chung quanh
Mo nang với lại trúc xanh họa vần
Hàn huyên một lúc....đổi tâng
Lại lên ngựa sắt lần lần phố phôi
Thế rồi ta lại gặp đôi
Đào ,Thông bốn đứa cùng ngồi chuyện C.
Rôm rả...,lại rủ trở về....
Diệu Phương ngày ấy...chết mê đứa nào ?
Nghe ra mấy gã xôn xao
Như người năm cũ ...mới vào ngồi bên.
Hương thơm thoang thoảng hoa thềm
Dáng tiên uyển chuyển...mem thèm trần ai !
.....Thôi thôi...chớ tả dông dài
Trăm nghe chẳng thấy...tuyền đài may ra...!
A ha! Đừng có bi quan,
Nàng mà còn đó ,ta càng còn hy..
Nghìn năm một thuở có khi
Giờ vàng ngự trị nàng vi hành về
Gặp lại mấy bạn ban C
Ôn nhau* chuyện cũ ...đề huề hom hem !
( * ÔN NHAU chứ đừng theo quán tính mà đọc ÔM NHAU là nguy hiểm nhé! )
Từ ngày ta ngộ ra răng đến chừ ?
Nhớ hôm mình đến Thảo lư, Trà ngon mình chẳng lại lừ mắtnhanh
Nho chùm lủng lẳng chung quanh
Mo nang với lại trúc xanh họa vần
Hàn huyên một lúc....đổi tâng
Lại lên ngựa sắt lần lần phố phôi
Thế rồi ta lại gặp đôi
Đào ,Thông bốn đứa cùng ngồi chuyện C.
Rôm rả...,lại rủ trở về....
Diệu Phương ngày ấy...chết mê đứa nào ?
Nghe ra mấy gã xôn xao
Như người năm cũ ...mới vào ngồi bên.
Hương thơm thoang thoảng hoa thềm
Dáng tiên uyển chuyển...mem thèm trần ai !
.....Thôi thôi...chớ tả dông dài
Trăm nghe chẳng thấy...tuyền đài may ra...!
A ha! Đừng có bi quan,
Nàng mà còn đó ,ta càng còn hy..
Nghìn năm một thuở có khi
Giờ vàng ngự trị nàng vi hành về
Gặp lại mấy bạn ban C
Ôn nhau* chuyện cũ ...đề huề hom hem !
( * ÔN NHAU chứ đừng theo quán tính mà đọc ÔM NHAU là nguy hiểm nhé! )
- Té ra Bình mới sửa nhà , Sắc màu sặc sỡ như là múa lân . Đúng là một lão già gân , Điểm tô nhan sắc : " định mần ăn sao ? " Ghé qua , không lẽ không chào , Ở lâu ,sợ bị mời vào đội lân .
- A ha ! Bác họ CAO có vẻ ...ngại Sư tử nên ...tránh né!đi đường vòng!,lại còn đổ cái nguy hiểm lên cho bạn mình! Ối chà ông bạn tốt thông minh ghê nhỉ ,nè " Một tấn thông minh ...không bằng một lạng trung thực...."như mình đâu nhé!
- Phiền sao cái lão Văn Bình ,Diệu Phương ngày ấy tóc xanh má hồng. Bây giờ nàng đã có chồng ,Cháu ngoại , cháu nội tay bồng tay mang .Lại còn nghìn dặm quan san ,Bác mê thì bác " lên đàng " đi thôi .Mình thì xin đánh bài lui ,Bảo toàn vốn liếng để chơi tới già .Thà làm chú Cuội cây đa ,Còn hơn qua bển " giữ nhà " cho ai .