Nói không cũng tội cho mình,
Có biết chút it ..bập bình về thơ.
Từ...Tiền Đường đến bây giờ,
Nhưng sao mình cũng ...bất ngờ bản thân
Khi... mần chỉ biết lắp vần,
Còn thôi ý tứ loạn bần ...tung hê !
Kỷ thuật thì...lắm người...chê,
Nghệ thuật thì lại...tứ bề mím môi .
... Biết thế...nên nghĩ kỹ rồi,
Ngôn ngữ cục mịch thì ngồi im re.
Thế mà...tim chẳng chịu nghe,
Thấy thơ rồng phượng...cứ nhè nôn nao
Nóng nảy nên lại nhào dô
Tưởng mình Triệu Tử múa đao...quên rằng...
Vườn hồng là chỗ khách văn
Võ trường nơi khác chứ chen chân vào !
.......Lỡ rồi biết tính làm sao !
Hòn đất rũi ném ,chừ vô hòn vàng.
Bây giờ quý khách ghé sang,
Thành chương xuất khẩu,oanh vàng trước sân
Dòm qua ló cửa thất thần!
Tẩu vi hay tiếp ? ...Cực thân bởi khờ!
Thôi thì các bác nhà thơ
Rượu trà vắng ngắt,ta thời...mắm dưa!
Thân tình ...thì thiếu..cũng thừa,
"Dĩ văn hội hữu "ta vừa giúp ta..
Chứ đây chỉ mới lân la...
Từ từ ...rồi sẽ...bút hoa từ từ.../
- Ở trần thì mới giành nhau,Mới sung mới sướng ,mới bay với đời//.Ai mà bận áo tới nơi-Làm sao nổi tiếng như người hớ hênh !//Ở trần mà lại bấp bênh !.Thì bận áo gỗ hết kênh ở trần !
- Cớ sao ông bạn ở trần .Áo đâu chẳng mặc , coi chừng cảm ho .Bạn bè thấy vậy nên lo ,Áo đâu xin bác mặc vô cho rồi. Mặc rồi mới đựơc đi chơi ,Đào nguyên mặc bác cứ bơi cứ trèo .Một trăm năm sẽ qua vèoBác trèo phần bác , mình leo phần mình .Sông dài , biển rộng trời xanh ,Cây con , cổ thụ bác giành hết sao ..?. Mong rằng bác biết nhường nhau ,Xứng danh quân tử ,trước sau vẹn toàn