Vào
thứ sáu ngày mười ba tháng trước,trời chiều man mát,đang vào ra ngắm
nghía những chùm hoa điệp vàng rực ,tươi roi rói vươn trên nền lá xanh
mượt...,thấy mình thư thái vui vẻ như đang chờ đợi một tin vui gì đây
.Nếu có cái nháy mắt,hắt hơi...hoặc một con nhện què nào đó lỡ chân sa
ngay trước mặt thì các hiện tượng báo tin dân ...giả ấy sẽ lấp chỗ trống
cho vài phần trăm còn lại trong cái đầu của một nhà duy...khoa học như
tôi ... " Chiều nay sương gió lữ khách dừng bên quán xưa mơ màng nghe
tiếng chuông chiều..." Tôi vội lấy cái "bất tiện " ra -"Chiều
nay...(lại chiều nay!)tau qua mi lên Linh Ứng ngắm cảnh nghe !"- Ha ha
,tin vui đây rồi,"chiều nay...chuông ....", báo trước là có bạn rủ lên
chùa đó kìa ,linh thật ! Nghiệm ra là: Cái linh luôn luôn đi cùng (còn
song hành hay đi trước hoặc đi sau sẽ hậu bàn )với cái tin,cái việc
...dù đó là tin...,hay là tin...!
Tôi nói với Cao Thông: "Đi chung một xe mạnh ,vì leo dốc,hơn nữa nếu đi 2 xe thì đâu phải là ...người,là bạn !(vì đi đường lúc hứng thì làm sao trao đổi được!)Chỉ có chở đất,chở đá thì mới mỗi người mỗi xe thôi !".
Phong cảnh chùa Linh Ứng Sơn Trà thật đẹp,gần là núi rừng tươi tốt hùng vĩ,sân rộng nhiều cây cổ thụ,tượng Quan âm cao nhất Vn uy nghi giữa không gian khoáng đảng trời mây non nước,Người đang hiền từ vẫy nước cam lồ ,gợi Đạo trong Tâm cho mỗi chúng sinh đang hiện diện hay chưa tìm về.Thông và tôi dạo quanh thưởng ngoạn cảnh vật,dừng lại trước các tượng La hán trao đổi về ý nghĩa phong cách ,về con vật mà các vị này cưỡi ...,lâu lâu chúng tôi chen vào vài lời bình hiện sinh dí dỏm thú vị !
... Dưới chân núi là bải Bụt,biển bao la vẫn hòa âm bài ca muôn thuở,nhưng kể từ khi tôi thưởng thức được khúc tiêu " Bích hải triều sinh " của Hoàng Dược Sư thì đại dương như huyền diệu,kỳ ảo hơn rất nhiều!
" Dạt dào sóng biển nhấp nhô
Chút hơi nồng mặn gió xô bốn bề
Không gian như có hương mê
Chân đà ngại bước ,đường về muôn xa
Phương tây bóng ngả tà tà
Chim trời mỏi mệt la đà cánh nghiêng
Vô tâm gió vẫn triền miên
Biển ùa con nước vỗ miền cát hoang
Xuyến xao xin tiễn ngày tàn....."
Hai tôi yên lặng ngắm vịnh Sơn Trà ,(một trong những bãi biển đẹp nhất thế giới.),những chiếc tàu lớn ở ngoài khơi ,gần bờ là những thuyền nhỏ đang nhấp nhô trên sóng ...Tôi nhìn qua ,Thông khoát tay ra hiệu như muốn nói "Để cho tau yên!",nhưng tôi lại nghe như có tiếng thì thầm :
" Thế sự thăng trầm quân mạc vấn
Yên ba thâm xứ hữu ngư châu..."
Thì ra lão đã dùng ngón mà Kim Dung đã bày là "Truyền âm nhập mật "để thông tin cho tôi ,vì có nhiều người đang ở chung quanh ! Khoảng mươi phút sau chúng tôi lại "tương thị nhi tiếu !". Lão ra vẻ thông thái : " Câu thơ xưa có nhĩa là -- Cuộc đời này lên xuống,đổi thay bất thường lắm Bình à! (ra vẻ thảm thiết nhưng ...bề trên với người đang nghe !)Bạn có thấy (chớ bộ tui đui à ?) chỗ khói sóng mịt mù kia là gì không?-" Thì có chiếc thuyền câu nhỏ ,là hữu ngư châu chứ gì !"-"Không phải ! ,"hữu ngư châu" là ở chỗ mù mịt đó ...có ...châu báu,-ngọc trai -dưới biển đó !" ...Thế này thì quá đáng ! không phải bề trên nữa mà là...thầy của tui rồi !
- Nè ,cẩn thận nhé! mình với Thông cùng lớp,cùng thầy ,cùng "nuốt"bài này,câu thơ này,bộ bạn tưởng mình quên hay sao mà giải nghĩa "trật búa"như rứa ! Nếu cái đầu mình lú lẫn thì còn trái tim !,phải hợp lý,hợp tình chứ !....Được dịp,tôi nổ luôn để chứng minh , đọc vanh vách 2 câu tiếp :
Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu
Đem mộng sự đọ với chân thân thì cũng hệt .
và bồi luôn :"Đây là mấy câu trong bài thơ Nhàn của Cao bá Quát ,ông sinh năm 1761,tên tự là Cao huy Thiềm,hiệu là Chu Thần hay Cúc Đường......"-.Đang ngon trớn theo...quán tính thì Thông dơ tay ngăn lại :" Thôi thôi,bớt nóng ! thử trí nhớ chứ không phải thử...trí thông minh đâu ! ,mình thừa biết bạn nắm vững ý nghĩa câu đó mà...Nhưng nếu hiểu là ở đó có ngoc trai thì....cũng được! Rứa mới động viên bà con ngư dân ...lao động ở biển chứ !" --Chí lý,chí lý !sáng tạo mà có lợi cho người lao động thì ta sáng tạo- Hai đứa cùng ha hả ...
Cảnh chiều thật nên thơ ,những sợi tơ ánh vàng hình nan quạt xuyên qua kẻ các đám mây chiếu đến tưởng như đang muốn kéo chúng tôi về trời !(giống cảnh Phật tổ thu hồi mấy con yêu.....quí trong phim TDK !.) Đúng là " Tịch dương cô vạn hảo--Chỉ thị cận hoàng hôn !" ,và "mảnh non xa tấm trăng gần ..." cũng sắp " ở chung" nên chúng tôi tranh thủ chụp thêm mấy pô ảnh nữa để ...làm tư liệu .
Chúng tôi hạ sơn qui phố mà" lòng trần còn tơ vương Linh Ứng" .Tôi thủ sẳn mấy nghìn để bỏ vào thùng tùy tâm nơi cổng bải giữ xe .Chạy xuống khỏi dốc chùa ,không thể tha thứ cảnh" hoàng hôn chưa tắt trăng vàng đã lên",hai đứa kiếm thêm it kiểu và dạo bải cỏ một chút ,Thông lại gần tôi và hỏi nhỏ :" Hồi nãy bạn có nghe gì không?"- "Nghe gì là nghe gì"-tôi mạnh giọng và hứng khởi hát luôn :( dám hát vì tôi ca sĩ nhất xóm...Dế mèn !)
...Em nghe gì không hỡi em-Con chim nó hót vang đầu hè -
Em thấy gì không hỡi em-Con chim nó múa trên cành tre
Hót đi chim-Hót đi chim-Hót cho hồng mặt trời quê ta-Hót cho đời nhọc nhằn trôi xa...
....Chim trên chùa,chim trên non..
Chim tung cánh xóa tan sương mù--Chim trong hồn ,chim trong tim..."
- Thôi thôi,đủ rồi- Thông nói tiếp:"Bạn hay...nóng tính quá ! "( ý là tôi hay cướp ...lời để nổ ...sở trường của bản thân ?!),hồi đi ra ,mình có nghe hai cô đó hỏi nhau :" Hai vợ chồng ông hồi nảy bỏ tiền vô thùng chưa ?". Tôi nói :" Bạn nghe nhầm không? gởi xe ở đây không tiền mà chỉ tùy tâm thôi,chữ" tùy tâm" ở cái thùng rõ ràng (bải xe cổng trước,còn cổng sau thì ghi"giữ xe miễn phí".nhưng cũng... tùy tâm.). Thông nói lại :" Mình cũng nghe rõ ràng mà." Yên lặng vài giây,cả hai lại cười !
Tôi mau miệng :" À à...,tùy tâm,có lẽ là...tùy tâm ...của các cô trông xe đấy ,chứ không phải là tùy tâm của khách ;hễ tâm các cô vui vẻ thì hỉ xả không chú ý,còn tâm các cô mà không ...ổn thì sẽ ...chiếu tướng ! Cái gì cũng tùy tâm cả ! "Tâm thị đế " mà !
Hai đứa lại vui vẻ lên ngựa sắt theo đường Hoàng Sa ven biển về nhà trong tiếng hòa âm của gió và đại dương ...//
Tôi nói với Cao Thông: "Đi chung một xe mạnh ,vì leo dốc,hơn nữa nếu đi 2 xe thì đâu phải là ...người,là bạn !(vì đi đường lúc hứng thì làm sao trao đổi được!)Chỉ có chở đất,chở đá thì mới mỗi người mỗi xe thôi !".
Phong cảnh chùa Linh Ứng Sơn Trà thật đẹp,gần là núi rừng tươi tốt hùng vĩ,sân rộng nhiều cây cổ thụ,tượng Quan âm cao nhất Vn uy nghi giữa không gian khoáng đảng trời mây non nước,Người đang hiền từ vẫy nước cam lồ ,gợi Đạo trong Tâm cho mỗi chúng sinh đang hiện diện hay chưa tìm về.Thông và tôi dạo quanh thưởng ngoạn cảnh vật,dừng lại trước các tượng La hán trao đổi về ý nghĩa phong cách ,về con vật mà các vị này cưỡi ...,lâu lâu chúng tôi chen vào vài lời bình hiện sinh dí dỏm thú vị !
... Dưới chân núi là bải Bụt,biển bao la vẫn hòa âm bài ca muôn thuở,nhưng kể từ khi tôi thưởng thức được khúc tiêu " Bích hải triều sinh " của Hoàng Dược Sư thì đại dương như huyền diệu,kỳ ảo hơn rất nhiều!
" Dạt dào sóng biển nhấp nhô
Chút hơi nồng mặn gió xô bốn bề
Không gian như có hương mê
Chân đà ngại bước ,đường về muôn xa
Phương tây bóng ngả tà tà
Chim trời mỏi mệt la đà cánh nghiêng
Vô tâm gió vẫn triền miên
Biển ùa con nước vỗ miền cát hoang
Xuyến xao xin tiễn ngày tàn....."
Hai tôi yên lặng ngắm vịnh Sơn Trà ,(một trong những bãi biển đẹp nhất thế giới.),những chiếc tàu lớn ở ngoài khơi ,gần bờ là những thuyền nhỏ đang nhấp nhô trên sóng ...Tôi nhìn qua ,Thông khoát tay ra hiệu như muốn nói "Để cho tau yên!",nhưng tôi lại nghe như có tiếng thì thầm :
" Thế sự thăng trầm quân mạc vấn
Yên ba thâm xứ hữu ngư châu..."
Thì ra lão đã dùng ngón mà Kim Dung đã bày là "Truyền âm nhập mật "để thông tin cho tôi ,vì có nhiều người đang ở chung quanh ! Khoảng mươi phút sau chúng tôi lại "tương thị nhi tiếu !". Lão ra vẻ thông thái : " Câu thơ xưa có nhĩa là -- Cuộc đời này lên xuống,đổi thay bất thường lắm Bình à! (ra vẻ thảm thiết nhưng ...bề trên với người đang nghe !)Bạn có thấy (chớ bộ tui đui à ?) chỗ khói sóng mịt mù kia là gì không?-" Thì có chiếc thuyền câu nhỏ ,là hữu ngư châu chứ gì !"-"Không phải ! ,"hữu ngư châu" là ở chỗ mù mịt đó ...có ...châu báu,-ngọc trai -dưới biển đó !" ...Thế này thì quá đáng ! không phải bề trên nữa mà là...thầy của tui rồi !
- Nè ,cẩn thận nhé! mình với Thông cùng lớp,cùng thầy ,cùng "nuốt"bài này,câu thơ này,bộ bạn tưởng mình quên hay sao mà giải nghĩa "trật búa"như rứa ! Nếu cái đầu mình lú lẫn thì còn trái tim !,phải hợp lý,hợp tình chứ !....Được dịp,tôi nổ luôn để chứng minh , đọc vanh vách 2 câu tiếp :
Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu
Đem mộng sự đọ với chân thân thì cũng hệt .
và bồi luôn :"Đây là mấy câu trong bài thơ Nhàn của Cao bá Quát ,ông sinh năm 1761,tên tự là Cao huy Thiềm,hiệu là Chu Thần hay Cúc Đường......"-.Đang ngon trớn theo...quán tính thì Thông dơ tay ngăn lại :" Thôi thôi,bớt nóng ! thử trí nhớ chứ không phải thử...trí thông minh đâu ! ,mình thừa biết bạn nắm vững ý nghĩa câu đó mà...Nhưng nếu hiểu là ở đó có ngoc trai thì....cũng được! Rứa mới động viên bà con ngư dân ...lao động ở biển chứ !" --Chí lý,chí lý !sáng tạo mà có lợi cho người lao động thì ta sáng tạo- Hai đứa cùng ha hả ...
Cảnh chiều thật nên thơ ,những sợi tơ ánh vàng hình nan quạt xuyên qua kẻ các đám mây chiếu đến tưởng như đang muốn kéo chúng tôi về trời !(giống cảnh Phật tổ thu hồi mấy con yêu.....quí trong phim TDK !.) Đúng là " Tịch dương cô vạn hảo--Chỉ thị cận hoàng hôn !" ,và "mảnh non xa tấm trăng gần ..." cũng sắp " ở chung" nên chúng tôi tranh thủ chụp thêm mấy pô ảnh nữa để ...làm tư liệu .
Chúng tôi hạ sơn qui phố mà" lòng trần còn tơ vương Linh Ứng" .Tôi thủ sẳn mấy nghìn để bỏ vào thùng tùy tâm nơi cổng bải giữ xe .Chạy xuống khỏi dốc chùa ,không thể tha thứ cảnh" hoàng hôn chưa tắt trăng vàng đã lên",hai đứa kiếm thêm it kiểu và dạo bải cỏ một chút ,Thông lại gần tôi và hỏi nhỏ :" Hồi nãy bạn có nghe gì không?"- "Nghe gì là nghe gì"-tôi mạnh giọng và hứng khởi hát luôn :( dám hát vì tôi ca sĩ nhất xóm...Dế mèn !)
...Em nghe gì không hỡi em-Con chim nó hót vang đầu hè -
Em thấy gì không hỡi em-Con chim nó múa trên cành tre
Hót đi chim-Hót đi chim-Hót cho hồng mặt trời quê ta-Hót cho đời nhọc nhằn trôi xa...
....Chim trên chùa,chim trên non..
Chim tung cánh xóa tan sương mù--Chim trong hồn ,chim trong tim..."
- Thôi thôi,đủ rồi- Thông nói tiếp:"Bạn hay...nóng tính quá ! "( ý là tôi hay cướp ...lời để nổ ...sở trường của bản thân ?!),hồi đi ra ,mình có nghe hai cô đó hỏi nhau :" Hai vợ chồng ông hồi nảy bỏ tiền vô thùng chưa ?". Tôi nói :" Bạn nghe nhầm không? gởi xe ở đây không tiền mà chỉ tùy tâm thôi,chữ" tùy tâm" ở cái thùng rõ ràng (bải xe cổng trước,còn cổng sau thì ghi"giữ xe miễn phí".nhưng cũng... tùy tâm.). Thông nói lại :" Mình cũng nghe rõ ràng mà." Yên lặng vài giây,cả hai lại cười !
Tôi mau miệng :" À à...,tùy tâm,có lẽ là...tùy tâm ...của các cô trông xe đấy ,chứ không phải là tùy tâm của khách ;hễ tâm các cô vui vẻ thì hỉ xả không chú ý,còn tâm các cô mà không ...ổn thì sẽ ...chiếu tướng ! Cái gì cũng tùy tâm cả ! "Tâm thị đế " mà !
Hai đứa lại vui vẻ lên ngựa sắt theo đường Hoàng Sa ven biển về nhà trong tiếng hòa âm của gió và đại dương ...//
- Ghé thăm anh ,chiều cuối tuần chúc anh ,vui , an lành
- Trời ! bạn làm như bài viết của mình là " Nhất tự thiên kim "! Còn "thật ra,thật vào..."Mình đổi"Ông nớ..."thành "vợ chồng ông đó.." là để ...độc...giả khỏi nhầm mình hoặc bạn là đối tượng được các cô ấy ...để ý ! ha ha !
- Thật ra câu nói ấy là của chị giữ xe hỏi cô hàng nước khi bạn vừa sang số 1 rời khỏi con dốc . Mình ngồi sau nên nghe rõ : " Ê , hồi nãy ông nớ đưa tiền gửi xe chưa mi ? "